Bồ-tát Địa Tạng là một trong những vị đại Bồ-tát với hạnh nguyện to lớn, nguyện cứu hết chúng sanh đau khổ trong địa ngục thì Ngài mới thành Phật (Địa ngục vị không thệ bất thành Phật/Chúng sanh độ tận phương chứng Bồ đề). Nhưng chúng sanh vốn dĩ tạo nghiệp vô lượng vô biên nên công nghiệp cứu độ của Ngài cũng miệt mài đến vô biên vô lượng.
Thị hiện làm giáo chủ cõi U minh, Bồ-tát Địa Tạng luôn khuyến hóa những chúng sanh bị đọa lạc biết tỉnh thức để chuyển hóa những mê lầm, thành tâm ăn năn hối cải, bỏ ác làm lành để thoát khỏi cảnh khổ ác đạo. Tuy vậy, đó cũng chỉ là một trong vô vàn hạnh nguyện độ sanh, lợi lạc hữu tình của những bậc đại Bồ-tát nhằm trang nghiêm quả vị Vô thượng Bồ đề.
Theo kinh Địa Tạng, ngoài hạnh nguyện vĩ đại cứu độ hết thảy chúng sanh trong địa ngục, danh hiệu của Bồ-tát Địa Tạng còn mang một ý nghĩa sâu xa, đó chính là biểu tượng cho tâm địa hay bản tâm của chúng ta. Như mặt đất (địa) có thể thâu nhiếp và dung chứa (tạng) tất cả mọi vật. Tâm (àlaya) của chúng ta cũng vậy, dung chứa đầy đủ các hạt giống thiện ác. Bồ-tát Địa Tạng nguyện cứu độ hết chúng sanh trong địa ngục mới thành Phật, đối với người tu cũng nguyện chuyển hóa tất cả những hạt giống xấu ác trong tâm; ngay đó cũng thành Phật. Đây chính là hai mặt sự và lý trong hạnh nguyện của Bồ-tát.